Rùng mình, li kì, hồi hộp. Cô dâu đen là một cuốn tiểu thuyết trinh thám hình sự với những bí ẩn kinh dị theo kiểu cổ điển. Tin chắc rằng, sau khi đọc cuốn sách này, nó sẽ ám ảnh bạn trong một thời gian dài. Cách tác giả xây dựng câu chuyện, người đọc như được bao quanh bởi sự mờ hồ. Càng đọc bạn sẽ càng bị lôi cuốn nhiều hơn. Đằng sau tấm khăn choàng cô dâu, hung thủ thật sự là ai?
Từng người một, những người đàn ông đang hấp hối, những cái chết có vẻ như vô tình và chẳng hề liên quan đến nhau. Mối liên kết duy nhất là trước khi chết, người mà các nạn nhân nhìn thấy cuối cùng là một người phụ nữ mặc áo cưới màu đen và những lời nói ngắn ngủi, khó hiểu của cô.
Họ không biết cô là ai, cô đến từ đâu hay tại sao cô bước vào cuộc đời họ. Trước mắt họ, cô hóa thân thành nàng thơ kiều diễm, người tình trong mộng, nữ thần săn bắn Diana lùa con mồi vào chỗ chết. Mỗi lần cô xuất hiện, một người đàn ông sẽ bị bỏ bùa. Mỗi khi cô biến mất, một kẻ xấu số sẽ phải bỏ mạng.
Truyện của Cornell Woolrich không thiên về hành động, mạch truyện cũng không được đẩy nhanh hay dồn dập, mọi thứ cứ nhẹ nhàng, êm ái, bình thản như giai điệu của một bản nhạc. Trong Cô dâu đen không ít lần nữ chính ra tay "khá bạo lực" như cảnh xô đẩy, dùng súng... nhưng tất cả cứ từ tốn,chậm rãi và đầy màu sắc quyến luyến. Không có tình tiết xốc óc, không có quá nhiều câu thoại dài hay tình tiết để giải thích, tất cả đều được tinh giản để có được sự tập trung tối đa cho từng vụ án. Không khó lí giải nhiều tác phẩm của Woolrich được dựng thành phim. Bởi ngôn ngữ trong truyện của ông rất gần với ngôn ngữ điện ảnh.
Đọc truyện của Woolrich có một dụng ý mà chúng ta không khó nhận ra đó là sự lặp lại. Đặc biệt là sự lặp lại của bóng tối, bắt đầu bởi giai điệu và các hòa thanh xoay vòng, rồi sự lặp lại của kết cấu mỗi chương. Mở đầu là một người con gái đẹp bí ẩn, kết thúc là vụ án còn bỏ ngỏ. Rồi ngẫu hứng lên dần từ đó đem lại sự hồi hộp và bất ngờ không đoán trước cho độc giả.
Điều thứ hai đó là nghệ thuật miêu tả nhân vật của Woolrich khá xuất sắc. Đặt nhân vật chính vào trong tấm màn đen bao quanh bởi những bí ẩn.Tất cả những gì mà chúng ta biết về cô dâu đen là cô có một vẻ đẹp khó cưỡng, hơi mang chút liêu trai. Mỗi lần cô xuất hiện, lại có thêm những gã đàn ông si khờ. Mỗi lần cô biến mất để lại đằng sau là những cái chết bất ngờ, không lời giải đáp? Cô dám làm, dám nhận. Cô rất sòng phẳng và phân minh. Nếu những người không liên quan, cô tuyệt đối không để họ bị liên lụy hay chịu oan vì mình. Cô sẵn sàng cho họ những lời khuyên, xuất hiện để minh oan cho họ rồi sau đó lại biến mất. Bản thân cô cũng là một bản nhạc Jazz ngọt ngào đầy quyến rũ và ẩn chứa nhiều yếu tố bất ngờ.
Điều thứ ba mà bạn sẽ phải thán phục Woolrich là truyện của ông cũng có yếu tố gợi tình. Sử dụng sắc đẹp của phụ nữ để trở thành thứ vũ khí quyền lực tối cao nhưng nó lại không hề dung tục. Woolrich không mang sex ra để câu khách rẻ tiền. Vẻ đẹp gợi tính được toát lên từ cốt cách, thần thái của nữ chính. Cô đẹp, cô quyến rũ, cô khiến bao nhiêu người phải chao đảo nhưng họ chỉ có thể ngưỡng mộ cô nhưng một nữ thần. Họ khát khao cô, nhưng lại e sợ không dám chạm đến chiếc váy của cô. Dùng sắc đẹp để làm mồi nhử nhưng cô chưa bao giờ "rẻ rúng" bản thân mình. Cô được miêu tả "“chỉ có thể thấy trong những giấc mơ phù hoa" của những người đàn ông.
Hãy xem cách cô gây án, nó uyển chuyển, mềm mại, từ việc điều tra sở thích của nạn nhân, những nơi mà hắn thường hay lui tới, thói quen của hắn là gì, những người xung quanh hắn gồm những ai đến cách ra tay trực tiếp, đơn giản nhưng vẫn duyên dáng làm sao?
Mọi thứ trong truyện cứ tự nhiên, chậm rãi, sâu lắng và đầy ngẫu hứng. Bất ngờ nối tiếp bất ngờ. Với cách xây dựng truyện trinh thám rất riêng, Cornell Woolrich đã tạo ra thế giới trinh thám mà ở đó lúc nào cũng êm ái, tinh thế như một bản nhạc Jazz trầm buồn và lắng đọng.